
“Tôi cảm thấy mình thuộc về Florida”
Florida nổi danh với những bãi biển dài bất tận có làn nước xanh trong như pha lê và nhịp sống đầy rộn rã. Là một người yêu biển anh Henry Buil xem vùng đất này không chỉ là nơi đặt chân đến mà còn là nơi anh chọn để sinh sống gắn bó và tận hưởng Henry cho biết anh thích biển từ lâu nhưng chỉ khi sống gần biển, anh mới cảm nhận rõ ràng thế nào cảm giác là “thuộc về”.

Thói quen của Henry cũng luôn gắn liền với biển, anh thường lái xe ra bãi biển mà không cần mục tiêu hay lý do, được xem như một thói quen. Chỉ cần đứng trước biển cả mênh mông và hít vào làn gió đầy vị mặn của biển, anh đã thấy mọi suy nghĩ rối ren như được xoa dịu một cách rất tự nhiên. Đó chính là thứ cảm giác mà thành phố nhộn nhịp không bao giờ có thể mang lại. Anh có thể dành cả buổi sáng để tận hưởng một mình bên biển, nhưng chiều đến lại rủ bạn bè đi đây đó, thưởng thức món ngon hay khám phá cảnh đẹp xung quanh. Florida rộng lớn, biển nhiều và cảnh sắc đa dạng, điều đó khiến mỗi ngày của Henry đều trở nên đáng mong chờ.
Sống giản dị nhưng trọn vẹn cảm xúc
Henry Buil không đặt nặng việc phải trở nên nổi bật, không phô trương bản thân hay chạy theo những tiêu chuẩn vật chất. Thay vào đó anh chọn cho mình những niềm vui rất đời thường nhưng lại đủ để nuôi dưỡng sự bình yên từ bên trong. Anh thường dành thời gian đi dạo ngắm cảnh nhất là những khu vực gần biển bởi vì thích cảm giác đứng trước thiên nhiên rộng lớn, tận hưởng khoảnh khắc của riêng mình. Với anh, ngắm biển là một cách điểm tâm tinh thần giúp trái tim nhẹ nhàng và đầu óc minh mẫn hơn. Điều thú vị là tuy thích sự yên tĩnh, Henry lại không sống tách biệt. Anh thường xuyên gặp gỡ bạn bè, đi ăn uống, lái xe đến những vùng biển khác nhau hoặc tìm những góc ít người biết để khám phá. Những cuộc gặp gỡ ấy không quá cầu kỳ, không đặt nặng hình thức, chỉ đơn giản là cùng nhau trò chuyện, nhìn biển và chia sẻ những câu chuyện nhỏ của cuộc sống.

Niềm vui bình dị khi câu cá
Trong những sở thích của Henry Buil, câu cá có lẽ là hoạt động khiến anh cảm thấy thư thái nhất. Anh không câu cá vì muốn săn chiến lợi phẩm, càng không xem đó là bộ môn để thử thách bản thân. Với Henry, câu cá chỉ là một cách để thư giãn đúng nghĩa của hai chữ “cho vui”. Những buổi đi câu của anh thường diễn ra nhẹ nhàng khi rủ thêm vài người bạn lên thuyền đi câu hoặc tìm một bến nước yên tĩnh. Những khoảnh khắc cả nhóm trò chuyện, cười nói, đôi khi im lặng lắng nghe tiếng gió, tiếng sóng đối với anh rất ý nghĩa. Có hôm bắt được cá, hôm không bắt được con nào và Henry chẳng hề bận tâm. Chính sự vô tư đó đã làm cho những chuyến câu cá của Henry trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của anh. Đó là khoảng thời gian anh được sống chậm lại, được tách khỏi những ồn ào và được cảm nhận sự hiện diện của chính mình. Mỗi lần buông cần là một lần tâm hồn anh được gột rửa khỏi những lo âu không tên.

Niềm đam mê nấu ăn - sợi dây kết nối giữa người với người
Hiếm ai biết Henry còn là người rất thích nấu ăn. Những món anh chủ yếu là hải sản tươi, những nguyên liệu đặc trưng của Florida. Anh thường thích tự tay chế biến các món đơn giản như cá nướng, tôm hấp, sò xào bơ tỏi hay các loại salad mát lạnh. Khi có khách đến nhà, Henry luôn muốn tự mình vào bếp vì anh quan niệm rằng nấu ăn không chỉ là một kỹ năng mà còn là hành động thể hiện sự quan tâm đến mọi người. Mâm cơm đơn giản nhưng ấm cúng, bữa ăn mộc mạc nhưng chứa đựng sự chân thành đó chính là cách anh gắn kết với những người xung quanh.
Bạn bè anh thường nói vui rằng muốn gặp Henry thì đến biển hoặc đến bếp, điều đó đủ để thấy lối sống của anh luôn xoay quanh những điều bình dị nhưng đầy cảm xúc.
Hạnh phúc là khi ta biết đủ
Khi được hỏi điều gì khiến anh hài lòng nhất về cuộc sống hiện tại, Henry đã trả lời rất đơn giản: “Anh thích biển, và anh ở gần biển. Vậy là đủ”.
Câu nói ngắn gọn nhưng chứa đựng triết lý sống mà nhiều người phải mất cả đời để hiểu. Henry không theo đuổi sự hoàn hảo, anh không cố chứng minh điều gì, anh chọn niềm vui nhẹ nhàng, chọn sự bình yên làm kim chỉ nam. Với anh, hạnh phúc nằm trong từng khoảnh khắc nhỏ, không phải trong những mục tiêu lớn lao. Lối sống “biết đủ” của Henry đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người xung quanh anh. Giữa một thế giới luôn đòi hỏi mỗi người phải chạy nhanh hơn, cao hơn, nhiều hơn nhưng Henry lại chọn một hướng đi khác, chậm rãi hơn nhưng sâu sắc hơn. Cũng vì vậy mà ơe Henry, người ta nhìn thấy sự tự do và tính chân thật. Đó là kiểu người không cần cố gắng tạo ấn tượng vì chính sự giản dị của anh đã đủ tạo thiện cảm.
Cuộc sống của Henry Buil không có những câu chuyện kịch tính hay hành trình đột phá lớn lao. Nhưng qua cách anh ngắm biển, cách anh tận hưởng khi đi câu, cách anh nấu bữa ăn cho người thân đã làm cho người ta thấy được tất cả những giá trị bền vững của một cuộc đời hạnh phúc. Henry không tìm kiếm sự chú ý, anh chỉ chọn sống với những gì mình yêu thích và chính sự lựa chọn ấy đã khiến câu chuyện của anh trở nên đặc biệt, yên bình nhưng giàu cảm hứng. Một người đàn ông yêu biển, sống gần biển và tìm thấy bình yên trong những điều bình dị nhất, đó chính là Henry Buil.