Cuộc trò chuyện bắt đầu từ công việc, nhưng rồi tự nhiên chảy về một mạch nguồn khác – Đạo Mẫu, nơi chị gọi bằng hai chữ “quê nhà của tâm hồn”.
Chị thường nói Đạo Mẫu là một phần không thể tách khỏi cuộc sống. Điều đó bắt nguồn từ đâu?
Tôi nghĩ mình có căn duyên. Từ rất lâu, ngay cả khi học Đại học Thương Mại, tôi đã cảm thấy mình có sợi dây kết nối với cõi tâm linh. Nhưng phải đến khi bước ra đời, đối diện với áp lực, với thử thách, với những chông chênh của thương trường… tôi mới hiểu rằng Đạo Mẫu là nơi giữ cho mình đứng vững.
Ngày nào không được lên bản điện ngồi xuống tụng kinh, tôi cảm giác như mình mắc lỗi với Ngài. Không phải sợ, mà là thương. Thương vì mình còn sống, còn được phụng sự mà lại lỡ bỏ đi một ngày.

Khi biến cố ập đến – Niềm tin bắt đầu được thử lửa
Chị từng trải qua tai nạn khá nặng. Trong thời gian đó, gia đình khuyên chị tạm rời đạo. Vì sao chị vẫn giữ nguyên lựa chọn của mình?
Đúng, đó là thử thách lớn nhất cuộc đời tôi. Mẹ tôi, chị gái, thậm chí cả họ hàng đều khuyên phải rời đạo. Họ sợ tôi gặp thêm chuyện. Nhưng tôi thì nghĩ khác: Nếu nhà Ngài đã cho mình căn duyên, thì càng khó khăn càng phải giữ. Tôi từng nói với mọi người, nếu có chết thì tôi cũng xin chết dưới tay Mẫu. Thế là mãn nguyện.
Lòng tôi chưa bao giờ lung lay. Tôi hiểu rằng tai nạn ấy không phải để quật ngã mình, mà là để xem mình có thối chí hay không. Và tôi muốn chứng minh rằng tôi thủy chung với con đường mình chọn.

Việc thực hành giá hầu Chầu Lục có ảnh hưởng gì đến cuộc sống thường ngày của chị?
Có chứ, nhưng là theo hướng tốt đẹp. Khi mặc trang phục truyền thống, khi đứng trước điện thờ, tôi cảm nhận rõ sự thiêng liêng của tổ tiên và cõi thánh. Nhưng khi rời bản điện, tôi vẫn là Nhài – một người làm ăn nghiêm túc, một người mẹ, một người con bình thường.
Đạo dạy tôi cách giữ tâm giữa sóng đời. Dạy tôi biết buông bỏ nóng giận, dằn vặt hay tham vọng vô độ. Người biết giữ tâm thì thương trường nào cũng vượt được.
Giữa thương trường: Một trái tim luôn đặt chữ “Đức” lên trước
Không phải ngẫu nhiên mà những khách hàng từng hợp tác với chị đều nói chung một điều: “Chị Nhài làm việc có tâm”?
Trong công việc, tôi chỉ cố gắng làm mọi thứ thật rõ ràng và tử tế nhất có thể. Khách hàng hay nói tôi làm việc có tâm, nhưng tôi nghĩ đó chỉ là vì tôi luôn đặt chữ Đức lên trước. Bán một mảnh đất hay hỗ trợ một giao dịch, tôi đều xem như gieo một cái nhân - mình gieo tốt thì sau này gặp điều tốt.

Nhiều hồ sơ phức tạp người khác ngại làm, tôi cứ kiên trì từng bước. Như thương vụ năm 2024, khi mọi chuyện hoàn thành, khách chỉ nói một câu nhẹ nhàng: yên tâm vì chị làm việc đàng hoàng. Với tôi, vậy là đủ. Làm nghề này, giữ được uy tín mới giữ được người.
Khoảnh khắc tĩnh lặng giữa tháng ngày bận rộn
Trong cuộc sống nhiều biến động, chị đã làm gì để gìn giữ sự bình an cho chính mình?
Tôi không chạy theo chỉ tiêu. Tôi luôn mở đầu tháng mới bằng lời cảm ơn và lời cầu xin bình an. Mỗi công việc thuận lợi, mỗi giao dịch thành công, với tôi đều là phúc lộc của trời đất và gia tiên. Mình chỉ là người thay mặt thực hiện, còn mọi sự hanh thông đều nhờ ơn trên soi đường.
Tôi luôn nhắc mình phải giữ tâm sạch, làm việc đàng hoàng, sống có trước có sau. Khi lòng tĩnh lại thì công việc cũng dễ dàng hơn. Đó là cách tôi tự gìn giữ sự bình an cho bản thân giữa cuộc sống nhiều biến động.
Nếu phải diễn tả Đạo Mẫu trong một câu duy nhất, chị sẽ nói gì?
Đạo Mẫu là nơi tôi thuộc về. Còn sống là còn phụng sự. Một lòng, một dạ, sắc son cho đến tận chiều xế bóng…
Câu nói nhẹ nhưng sâu, như lời giao ước của một đời người.
Vũ Nhài – một hình ảnh đẹp giữa ĐẠO và ĐỜI
Vũ Nhài không phô trương, không ồn ào, chỉ lặng lẽ làm việc, lặng lẽ hành thiện, lặng lẽ giữ đạo như cách người ta giữ một ngọn lửa trong tim.

Và chính sự lặng lẽ ấy lại tạo nên một thứ ánh sáng rất riêng – ánh sáng của người phụ nữ biết giữ tâm giữa sóng đời.
Kết nối với chị Vũ Nhài qua:
Facebook: https://www.facebook.com/huong.nhai.315